Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Chúc Tết


Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
Phen này ông quyết đi buôn cối
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu.



Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:
Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu ?
Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc
Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
Đứa thì mua tước; đứa mua quan.
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
Phố phường chật hẹp, người đông đúc
Bồng bế nhau lên nó ở non.

Bắt chước ai ta chúc mấy lời
Chúc cho khắp hết ở trong đời
Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước
Sao được cho ra cái giống người.

                                     Trần Tế Xương


            Chết Tức  
(họa lại Chúc Tết)


                    Có chức, có tiền quyện lấy nhau       
        Đố trong thiên hạ dám sờ râu
           Giận cá thì thôi đành chém thớt
 Uất ức kêu la mũi đỏ trầu.

         Người rớt mồng tơi, kẻ quá giàu

                         Sang hèn cách biệt bởi vì đâu ?                  
                      Oan hồn uổng tử cho :“ Bình đẳng”.     
                 Xin hãy về đây hưởng…nguyện cầu.

                  Quẫn quanh lời chúc được giàu sang

    Có tiền thì ắt đặng nên quan
             Trăm năm không mới niềm mơ cũ
          Kẻ kiếm lợi danh vẫn chật hàng.

     Bé bé bằng bông tuổi cháu con

             Môi thơm chúm chím, mắt xoe tròn
    “Cử án tề mi”thành cống phẩm
         Những lão trâu già thích cỏ non.

            Khuôn vàng thước ngọc có muôn lời

    Nhìn đâu cũng thấy ở trong đời
   Sẳn sàng rãi khắp cho thiên hạ
Ta chẳng dùng đâu

                                   Chỉ tặng người.

Trần ...Thấy Xương.